Sự nghiệp Robert_R._Redfield

Đời quân y

Sự nghiệp trong ngành y của Redfield bắt đầu tại Trung tâm Y tế Lục quân Walter Reed (WRAMC) ở Washington, D.C., nơi ông đã hoàn thành khóa đào tạo y khoa sau đại học và bác sĩ nội trú chuyên về nội khoa (1978-1980), với tư cách là sĩ quan quân đội Mỹ. Redfield hoàn thành nghiên cứu sinh lâm sàng và nghiên cứu tại WRAMC, về bệnh truyền nhiễmy học nhiệt đới, vào năm 1982.[3]

Redfield tiếp tục là một bác sĩ quân đội Mỹnhà nghiên cứu y tế tại WRAMC trong thập kỷ tiếp theo, làm việc trong các lĩnh vực virus học, miễn dịch học và nghiên cứu lâm sàng. Trong thời gian này, ông đã hợp tác với nhiều nhóm đi đầu trong nghiên cứu về AIDS, xuất bản một số bài báo và đóng vai trò là người ủng hộ các chiến lược để chuyển kiến ​​thức thu được từ các nghiên cứu lâm sàng sang điều trị thực tế cho bệnh nhân mắc các bệnh do virus mạn tính.[3]

Năm 1996, Redfield xuất ngũ về hưu với quân hàm đại tá,[4] tập trung vào việc thành lập một tổ chức nghiên cứu đa ngành dành riêng cho việc phát triển các chương trình nghiên cứu và điều trị đối với nhiễm virus và bệnh mạn tính ở người. Cuối cùng, ông đồng sáng lập Viện Virus học ở người tại Maryland, cùng với đồng nghiệp nghiên cứu HIV của ông Robert Gallo và nhà dịch tễ học virus William Blattner.[2]

Trình độ học vấn

Redfield được biết đến với những đóng góp của ông trong giai đoạn này—về nghiên cứu lâm sàng, đặc biệt, cho nghiên cứu sâu rộng về virus học và phương pháp điều trị nhiễm HIV và AIDS. Trong những năm đầu điều tra về đại dịch AIDS vào những năm 1980, Redfield đã dẫn đầu nghiên cứu chứng minh rằng retrovirus HIV có thể lây truyền qua đường tình dục khác giới.[2][3][5][6] Ông cũng đã phát triển hệ thống phân chia theo giai đoạn hiện đang được sử dụng trên toàn thế giới để đánh giá lâm sàng về nhiễm HIV.[2][3] Dưới sự lãnh đạo lâm sàng của ông tại Đại học Maryland, cơ số bệnh nhân đã tăng từ 200 bệnh nhân lên khoảng 6.000 ở Baltimore và Washington, D.C., và hơn 1,3 triệu người ở các quốc gia châu Phi và Caribe.[7] Dưới sự lãnh đạo nghiên cứu của Redfield, nhóm nghiên cứu lâm sàng của ông đã cạnh tranh thành công và giành được hơn 600 triệu đô la tài trợ nghiên cứu.[8]

Lãnh đạo CDC

Redfield nói về đại dịch COVID-19 vào tháng 1 năm 2020

Redfield chính thức là giám đốc CDC kể từ ngày 26 tháng 3 năm 2018.[9] Trong bài phát biểu nhậm chức của mình với CDC Redfield đã nói "[Cơ quan này] dựa trên cơ sở khoa học và dựa trên dữ liệu, và đó là lý do tại sao CDC có uy tín trên toàn thế giới.”[9] Ông được Tổng thống Donald Trump đề cử cho chức vụ này, sau khi người được bổ nhiệm đầu tiên của Tổng thống từ chức trong vụ bê bối.[10] Đề cử của ông bị coi là gây tranh cãi, và bị Trung tâm Khoa học vì Lợi ích Công phản đối, trong đó viện lý do Redfield thiếu kinh nghiệm quản lý một cơ quan y tế công, lịch sử sai lầm về mặt khoa học và vận động tôn giáo của ông để đối phó với cuộc khủng hoảng y tế cộng đồng.[11][12] Tạp chí Mother Jones đề cập đến sự ủng hộ của ông về một chương trình tôn giáo nhằm đối phó với cuộc khủng hoảng AIDS.[13]

Trường hợp nhiễm COVID-19 được xác nhận đầu tiên phát hiện tại Mỹ vào ngày 20 tháng 1 năm 2020, trong khi Redfield đang giữ chức giám đốc CDC. Redfield đã ra làm chứng trước Quốc hội vào ngày 2 tháng 3 năm 2020, về sự bùng phát COVID-19 tại Mỹ. Do thiếu kiểm tra trên bệnh nhân và nhân viên y tế đề nghị xét nghiệm, Thượng nghị sĩ Đảng Dân chủ Florida Debbie Wasserman Schultz đã hỏi Redfield về người chịu trách nhiệm đảm bảo xét nghiệm có thể được thực hiện trên những ai cần xét nghiệm. Redfield không thể kể tên một cá nhân cụ thể và tìm đến bác sĩ Anthony Fauci, giám đốc bệnh truyền nhiễm tại NIH, nói rằng, "Hệ thống này không hướng đến những gì chúng ta cần ngay bây giờ... đó là một thất bại."[14][15]

Phóng viên y tế công Laurie Garrett đã bày tỏ ý kiến, "Redfield làm nhớ đến người tồi tệ nhất bạn có thể nghĩ đến khi đứng đầu CDC vào lúc này. Ông ấy để những định kiến của mình can thiệp vào khoa học, điều mà bạn không thể có được trong đại dịch."[16]